Trải nghiệm cảm giác một trình trên hoang đảo tại Thụy Điển
Y tá Lisa Enroth là người được mời đến sống ở đảo hoang Hamneskär giữa 12.000 ứng viên đăng ký đến đây hồi tháng 1/2021. Đây là chương trình thử thách của liên hoan phim Göteborg, nhằm hưởng ứng phong trào giãn cách xã hội. Người tham gia có 7 ngày sống trên đảo không bóng người và xem hết 60 bộ phim. Dưới đây là chia sẻ của người phụ nữ 41 tuổi Enroth về thử thách.
Hành trình khó quên
Ngày 30/1, Enroth lên một chiếc thuyền nhỏ bắt đầu hành trình đến đảo, tim cô đập thình thịch. Lần đầu khi nhìn thấy hải đăng Pater Noster từ phía xa, cô có những cảm xúc khó quên. Cô cảm thấy tuyệt vời khi trước mắt là biển, trời và tuyết trải dài.
Tạm biệt người lái thuyền, Enroth tới ngôi nhà nằm trong ngọn hải đăng và bắt đầu ngồi xuống chiếc ghế dài. Lúc đầu, cô nghe thấy tiếng động cơ khi tàu rời bến. Sau đó, mọi thứ chìm dần vào tĩnh lặng, giống như ai đó đã tắt mọi âm thanh. Cô từ từ lắng nghe tiếng gió rít, chim sà vào cửa sổ ngọn hải đăng và sóng vỗ vào đá. Enroth mặc bộ quần áo ấm nhất của mình, và quyết định thăm thú xung quanh. Cô đi vòng quanh đảo, leo lên 130 bậc thang để lên đỉnh Pater Noster. Cô hít thở sâu và đã sẵn sàng tận hưởng một tuần chỉ có một mình ở đây.
Enroth sống một mình ở quê nhà. Nhưng công việc y tá bận rộn đồng nghĩa với việc cô dành phần lớn thời gian tương tác với mọi người. Khi đến đây, cô hoàn toàn được yên tĩnh. Căn phòng trên ngọn hải đăng, nơi cô ở trong một tuần, vừa được cải tạo lại với các trang thiết bị tốt như một chiếc giường êm ái, thức ăn ngon. Ban tổ chức muốn rằng đây sẽ là một trải nghiệm tuyệt vời của cô, chứ không phải trải qua một tuần chỉ để “sống sót”.
Sự tĩnh mịch khi chỉ có một mình
Đêm đầu tiên, sau khi mặt trời lặn, hòn đảo sớm bị bao phủ trong bóng tối. Enroth cố gắng ngủ, nhưng trằn trọc. Cô từng xem nhiều bộ phim kinh dị về ngọn hải đăng, nên bắt đầu liên tưởng. Tai cô nghe thấy âm thanh bất thường trong ngôi nhà nhỏ. Nhưng khi thức dậy dưới ánh bình minh, màn đêm và nỗi lo sợ nhanh chóng bị xua tan. Enroth quyết định thức dậy cùng mặt trời, và đó trở thành thói quen của cô những ngày trên đảo. Mỗi buổi sáng cô ngắm bình minh và ăn sáng trong bếp.
Gần cabin của Enroth là một phòng tập thể dục. Ngày thứ hai cô bắt đầu tìm hiểu về các bộ phim công chiếu trong liên hoan phim, vẽ tranh, đi bộ và bắt đầu tạo nhật ký qua video. Nói về việc để lại di động và máy tính tại đất liền, Enroth nói rằng đó là “một trải nghiệm tự do”.
Nhưng việc không kết nối với thế giới bên ngoài cũng khiến Enroth “mù tin tức”. Cô không thể cập nhật tin tức từ người thân, gia đình. Và đôi khi, trí tưởng tượng của cô bay xa. Cô lo lắng rằng nCoV có thể sẽ trở nên tồi tệ hơn trong thời gian mình vắng mặt. Enroth thậm chí đã nghĩ về ngày tận thế.
Việc ghi lại chuỗi ngày trên đảo bằng video cũng là một trải nghiệm mới với cô. Enroth có tài khoản facebook nhưng ít khi dùng, và không có nhiều kinh nghiệm quay chính mình.
Trải nghiệm khó quên
Enroth kết thúc hành trình sống ngoài hoang đảo vào 7/2 và ngay hôm sau, cô bắt đầu vào ca trực đêm. Cuộc sống tĩnh lặng trên đảo nhanh chóng lùi vào dĩ vãng nhưng những trải nghiệm trên hòn đảo đã dạy cô nhiều thứ. Một trong số đó là không nên sống quá vội vàng. “Tất nhiên trong công việc sẽ có căng thẳng và những thứ tương tự. Nhưng trong thời gian rảnh rỗi, tôi nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu chúng ta sống chậm một chút. Ta chỉ thư giãn một chút”, cô nói.
Hamneskär nằm ngoài khơi bờ biển Marstrand, miền tây đất nước, nơi có ngọn hỏi đăng nổi tiếng Pater Noster. Enroth từng có một năm học ở thành phố Gothenberg gần đó, nhưng cô chưa từng đến đây. Do đó, cảm xúc đầu tiên của nữ du khách là vừa vui mừng, vừa lo lắng.